phần:
câu 1: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do
câu 2: Những hình ảnh được dùng để chỉ điểm xuất phát và đích đến của cuộc hành trình được miêu tả trong bài thơ là "phía cổng làng" và "phía biển xanh".
câu 3: Biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác được sử dụng trong hai câu thơ "Tôi đi từ phía giếng khơi/ Sợi gàu múc cả tiếng cười đằm sâu" và "Mẹ già đạm bạc áo nâu/ Vớt trong đáy giếng một màu tóc mây".
- Tác giả đã sử dụng hình ảnh "tiếng cười" để miêu tả sự ấm áp, vui vẻ, hạnh phúc của người mẹ. Tiếng cười là âm thanh thuộc về thính giác nhưng lại được cảm nhận bằng xúc giác (đằm sâu), tạo nên hiệu quả nghệ thuật độc đáo.
- Hình ảnh "tóc mây" cũng được sử dụng theo cách tương tự. Màu sắc của mái tóc thường được cảm nhận bằng thị giác, nhưng ở đây nó được cảm nhận bằng xúc giác ("một màu tóc mây"). Điều này khiến cho hình ảnh trở nên sinh động hơn, gợi lên cảm giác mềm mại, dịu dàng của mái tóc mẹ.
- Sự kết hợp giữa hai phép ẩn dụ chuyển đổi cảm giác này giúp tăng cường sức biểu đạt cho câu thơ. Nó không chỉ miêu tả ngoại hình mà còn thể hiện tâm hồn, tính cách của nhân vật. Mẹ già là người phụ nữ tần tảo, lam lũ, nhưng luôn giữ được nét đẹp giản dị, mộc mạc, đầy tình yêu thương.
câu 4: Âm thanh tiếng gà gáy trong câu cuối của bài thơ "Đi Từ Phía Cổng Làng" mang nhiều ý nghĩa sâu sắc và tinh tế. Nó không chỉ là một âm thanh đơn thuần mà còn là biểu tượng cho sự sống, hy vọng và tình cảm gia đình. Tiếng gà gáy như một lời nhắc nhở về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn, nơi chứa đựng những kỷ niệm đẹp đẽ và ấm áp. Nó cũng thể hiện sự kết nối giữa người với thiên nhiên, tạo nên một không gian yên bình và tĩnh lặng. Ngoài ra, tiếng gà gáy còn gợi nhớ đến truyền thống và giá trị văn hóa dân tộc, làm nổi bật vẻ đẹp và sức mạnh của cuộc sống nông thôn Việt Nam.
câu 5: (8,0 điểm)
Bài thơ gợi cho em những suy nghĩ về những ảnh hưởng của cội nguồn, truyền thống đối với mỗi con người là:
- Cội nguồn và truyền thống có vai trò quan trọng đối với cuộc sống của mỗi con người.
- Mỗi chúng ta cần phải biết trân trọng, gìn giữ và phát huy giá trị tốt đẹp của cội nguồn, truyền thống.
(6,0 điểm)
* Hình thức: đúng hình thức đoạn văn nghị luận xã hội; dung lượng đủ số câu theo quy định; diễn đạt mạch lạc, rõ ràng; không mắc lỗi chính tả, dùng từ, đặt câu...
* Nội dung: Học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần đảm bảo được các ý cơ bản sau:
- Giải thích: Truyền thống là những nét đẹp tinh thần đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ. Đó có thể là truyền thống hiếu học, tôn sư trọng đạo, uống nước nhớ nguồn,...
- Bàn luận: Vai trò của truyền thống đối với đời sống con người:
+ Truyền thống giúp con người có thêm sức mạnh để vượt qua khó khăn, thử thách.
+ Truyền thống tạo nên sự gắn kết giữa các thành viên trong gia đình, cộng đồng.
+ Truyền thống góp phần làm phong phú thêm tâm hồn, nhân cách của con người.
- Bài học nhận thức và hành động:
+ Cần phải biết trân trọng, gìn giữ và phát huy giá trị tốt đẹp của truyền thống.
+ Tích cực tham gia các hoạt động bảo tồn, phát huy giá trị của truyền thống.
câu 1: Bài thơ "Đi từ phía cổng làng" của Nguyễn Văn Song đã thể hiện rõ ràng cảm hứng chủ đạo là tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc. Nhân vật trữ tình trong bài thơ được miêu tả như một người con xa xứ trở về với cội nguồn, nơi mà họ tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc. Tình yêu quê hương được thể hiện qua việc tác giả nhắc đến những hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam như cánh đồng lúa xanh mướt, dòng sông êm đềm, cây đa cổ thụ,... Những hình ảnh này gợi nhớ về tuổi thơ tươi đẹp và những kỷ niệm đáng quý. Lòng tự hào dân tộc cũng được thể hiện qua việc tác giả tôn vinh vẻ đẹp của đất nước, con người Việt Nam. Bài thơ khẳng định rằng dù có đi đâu, làm gì thì mỗi người đều mang trong mình dòng máu Việt Nam, luôn hướng về tổ quốc thân yêu. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ không chỉ đơn thuần là tình yêu quê hương mà còn là niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước. Tác giả mong muốn thế hệ trẻ sẽ tiếp nối truyền thống tốt đẹp của cha ông, xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh, phồn vinh.
câu 2: : Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn thơ trên là phương thức biểu đạt trữ tình. : Nội dung chính của đoạn thơ trên là thể hiện tâm tư, tình cảm của tác giả đối với quê hương, đất nước. Tác giả đã sử dụng hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, giàu sức sống để thể hiện niềm tự hào, yêu mến quê hương, đất nước. : Biện pháp tu từ so sánh "Tôi đi từ phía cổng làng/ Phía trăng buông sợi tơ vàng ngõ quên" được sử dụng để miêu tả khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, lãng mạn của quê hương. Hình ảnh "sợi tơ vàng" gợi liên tưởng đến ánh sáng lung linh, huyền ảo của vầng trăng, tạo nên một bức tranh quê hương thơ mộng, trữ tình. Biện pháp tu từ nhân hóa "Mẹ già đạm bạc áo nâu/ Vớt trong đáy giếng một màu tóc mây" được sử dụng để thể hiện tình cảm yêu thương, trân trọng của tác giả dành cho mẹ. Hình ảnh "mẹ già" được ví như "áo nâu", "một màu tóc mây" gợi lên vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng cũng rất đỗi thiêng liêng của người mẹ. Biện pháp tu từ ẩn dụ "Tôi đi về phía biển xanh/ Nghe con sóng hát lời ca rộng dài" được sử dụng để thể hiện khát vọng vươn xa, khám phá thế giới của tác giả. Hình ảnh "biển xanh" và "con sóng" gợi lên sự bao la, rộng lớn của vũ trụ, đồng thời cũng thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của tác giả.